
...Ahah...Tao tìm đuợc viên pháo đại nè, hên quá đi..haha..
...Tao cũng tìm đuợc một viên nè..Hjhj.
....Không biết bao nhiu cái tết rồi tôi ko còn đuợc trở về cái cảm giác đó nữa, cái cảm giác mà có lẽ trong suốt cuộc đời này sẽ ko bao giờ tìm thấy , Kí ức về những đêm giao thừa đuợc nghe tiếng pháo nổ đì đùng, những vệt pháo hoa đầy màu sắc làm sáng cả một bầu trời vốn đã đẹp lắm trong thời khắc giao năm.

...Ngày ấy, bọn trẻ chúng tôi thích nhất là những đêm giao thừa, đuợc ngắm nhìn những dây pháo đầy mê hoặc, pháo to này, nhỏ này và luôn cảm thấy hồi hộp mỗi khi chúng đuợc ba mẹ treo lên chờ tới thời khắc giao năm là đốt...Trẻ con mà, sao mà ko mê cho đuợc những thời khắc ấy, tiếng pháo nổ đì đùng như bóp ngẹt những cảm xúc còn non nớt của bọn trẻ chúng tôi, và niềm vui còn lớn hơn khi đuợc chạy lăng xăng quanh nhà mình và nhà hàng xóm để tìm những viên pháo còn xót lại...Và cả một khỏang trời tòan là sắc đỏ của xác pháo đêm qua . Oh, tết về rồi.
...Đã bao nhiu năm trôi qua, kể từ ngày nhà nuớc cấm đốt pháo vì lo sợ hỏa hoạn, là bấy nhiu năm mỗi khi tềt về tôi lại nhớ tiếng pháo xưa, làm sao quên đuợc vì nó đã trở thành những kỉ niệm, những kí ức ko bao giờ quên và luôn mong uớc đuợc, dù chỉ một lần thôi, đuợc trở về những thời khắc ấy.
...Tết nay khác xưa nhìu rồi, hình như khi cuộc sống càng trở nên hiện đại thì cái không khí tết lại càng dịu đi, ko biết mình nghĩ vậy có đúng ko, hay chỉ là cảm giác của riêng mình khi mình đã lớn, ko còn bé để luôn trông chờ tết nữa...Chắc mình đã sai,vì mấy đứa nhỏ vẫn vui đấy, nhưng có lẽ ko bằng những cái tết xưa kia của mình.

...Thế là một năm đã gần trôi qua, trong suốt một năm qua đã đánh dấu nhìu thời khắc khó quên đối với mình, gia đình và mọi nguời...năm qua có lẽ là một năm ko may mắn...Nhưng nếu nó đã là số phận thì làm sao ta có thể cưỡng lại đuợc...Chỉ hi vọng qua năm sau sẽ may mắn hơn, sách nói rồi, năm con Hổ này Sang làm ăn đuợc, gặp nhìu may mắn...Thế thì phải tin thôi, chẳng lẽ hổng tin...





0 nhận xét:
Đăng nhận xét